Đừng quên mài sắc lưỡi rìu

Ngày xửa ngày xưa, có một người tiều phu khỏe mạnh hỏi xin một việc làm ở chỗ người chủ buôn gỗ; và ông đã được người chủ nhận vào làm việc.

Điều kiện làm việc và tiền công rất thỏa đáng, nên người tiều phu hăng hái bắt tay vào làm việc, tự nhủ rằng mình sẽ cố gắng hết sức trong công việc. 


Người chủ đưa cho người tiều phu một chiếc rìu và chỉ cho ông mảng rừng mà ông sẽ đốn cây. Ngày đầu tiên, người tiều phu đốn được mười tám cây. 
 
“Anh làm việc tốt quá!” – người chủ nhận xét. “Từ mai, anh cứ tiếp tục như vậy nhé!”. 
 
Hứng khởi với lời khen tặng của ông chủ, ngày hôm sau, người tiều phu cố gắng làm việc hết sức mình, nhưng ông chỉ đốn được mười lăm cây gỗ. 
 
Ngày tiếp theo, người tiều phu vẫn tiếp tục cố gắng hết sức mình, nhưng ông cũng chỉ mang về được mười cây gỗ mà thôi. Ngày qua ngày, số lượng gỗ mà người tiều phu đốn được cứ thế giảm dần.
 
Người tiều phu tự nhủ: “Có lẽ sức khỏe của mình không còn được như ngày xưa nữa!”. Và ông quyết định đến xin lỗi ông chủ. 
 
Người chủ hiểu ngay chuyện gì đã xảy ra. Ông ta cười và nói với người tiều phu rằng: “Trước hết, anh hãy đi mài lại lưỡi rìu của anh đã!”. 
 
“Mài sắc lưỡi rìu à ?” – người tiều phu bất ngờ ngạc nhiên đáp lại. Hóa ra lâu nay ông lo bận rộn đốn cây mà quên một việc rất quan trọng là phải mài sắc lưỡi rìu. 
LẠI THẾ LUYỆN dịch
 (Theo inspirationalstories)