Từ tấm lòng của cha

 “Tôi làm được điều đó, chỉ đơn giản vì từ ngay những ngày còn nhỏ, lúc nào cha tôi cũng luôn khích lệ, động viên và đặt niềm hy vọng vào tôi!.."


Đam mê môn bóng đá đến cuồng nhiệt, cậu bé thường xuyên luyện tập với tất cả quyết tâm. Nhưng với thân hình thấp bé, chưa bao giờ cậu được tham gia vào đội bóng chính thức của trường. Hiểu được tâm nguyện của con mình, cha cậu vẫn tiếp tục cổ vũ, động viên cậu : “Con à ! Nếu con thật sự kiên trì, ba nghĩ đến một lúc nào đấy, con cũng sẽ được trở thành cầu thủ chính thức của đội bóng thôi, con trai ạ !”.
 
Lời động viên của người cha khiến cậu bé thêm vững lòng và quyết tâm hơn. Cậu lại tiếp tục hăng say tập luyện mỗi ngày với niềm hy vọng mình sẽ sớm được tham gia đội bóng. Thời học sinh thấm thoát trôi qua, cậu phải khăn gói lên thành phố học đại học. Người cha vẫn luôn động viên con qua thư từ. Thế nhưng, ở các giải thi đấu chính thức của trường đại học, chàng vẫn chỉ ngồi ở hàng ghế dự bị mà thôi. Công lao tập luyện bao năm vẫn chưa được đem ra thi thố…
 
Năm thứ ba đại học, nhà trường tổ chức thi đấu giao hữu với đội bóng của một trường đại học đến từ nước bạn. Đây là một trận đấu rất thú vị mà sinh viên cả nước đều mong đợi theo dõi. Trận đấu diễn ra không như dự kiến. Tình thế càng trở nên gay go hơn khi đội khách bất ngờ ghi được bàn thắng đầu tiên. Chàng cầu thủ dự bị của chúng ta vô cùng sốt ruột. Anh ghé tai huấn luyện viên đề nghị ông hãy cho anh vào thi đấu. Cuối cùng, huấn luyện viên cũng đành chấp nhận tung anh vào sân.    
 
Trận đấu bất chợt sôi nổi hẳn lên. Mọi cặp mắt đều đổ dồn về phía anh chàng cầu thủ mới vào thay người. Những cú lừa bóng,chuyền bóng, đi bóng của anh chàng mới thật thành thạo và ngoạn mục làm sao, chẳng khác gì một siêu sao bóng đá. Anh phối hợp với đồng đội hết sức ăn ý, làm cho cả đội bóng đang chán nản bỗng lấy ngay lại được phong độ và hào hứng thấy rõ. Điều bất ngờ đã xảy ra vào phút cuối, khi anh chàng sút tung lưới đối phương để giành lại tỉ số hoà cho trận đấu. Các “fan” đã cuồng nhiệt nhảy múa, reo hò như muốn nổ tung cả sân vận động. Họ bắt đầu tràn xuống sân, bế anh lên vai, tung lên, tán dương anh…
 
Trả lời phỏng vấn của các phóng viên, “Vì sao anh có thể làm được một điều kỳ diệu đến như vậy?”, anh sinh viên nói: “Tôi làm được điều đó, chỉ đơn giản vì từ ngay những ngày còn nhỏ, lúc nào cha tôi cũng luôn khích lệ, động viên và đặt niềm hy vọng vào tôi! Lúc tôi được tham gia thi đấu, tôi đã cố gắng hết sức mình, vì tôi luôn nghĩ đến hình ảnh của cha tôi và muốn nói với cha rằng : Cha ơi! Con sẽ làm được điều đó!”.  
 
 LẠI THẾ LUYỆN dịch 
 (Theo livin3.com)
Nguồn: Tạp chí Thế Giới Mới, Bộ GD-ĐT, số 635, ra ngày 16 - 05 -2005