Cả thế giới đến cùng một lúc!

Mỗi người chúng ta luôn phải có trách nhiệm làm cho mọi người trong thế giới này xích lại gần nhau hơn, mà trước hết là những người thân yêu nhất của mình

Sau một ngày làm việc mệt lử ở cơ quan, về đến nhà, tôi chỉ còn muốn ngả người trên ghế bành thư giãn đôi chút với tiếng nhạc du dương. Nhưng hình như con gái nhỏ của tôi đã chờ đợi mẹ từ lâu lắm rồi. Cháu bước lại gần tôi, trên tay là một tập truyện, cháu nói: "Mẹ ơi! Mẹ đọc truyện cho con nghe đi!". Quá mệt mỏi, tôi chẳng còn biết lấy đâu ra hơi sức mà đọc truyện cho con nghe vào lúc này. Tôi bảo: "Con ngoan! Con hãy để cho mẹ nghỉ một chút rồi lát nữa mẹ đọc truyện cho con nghe nhé! Bây giờ con đừng làm phiền mẹ nữa, mẹ đang mệt lắm!".


 
Nhưng con bé vẫn chưa chịu thôi, nó tiếp tục van vỉ : "Không đâu! Mẹ ơi! Con muốn được nghe mẹ đọc truyện ngay bây giờ cơ!". Dường như con bé một mực đòi tôi phải đọc truyện cho nó nghe ngay lúc này cho bằng được. Trong lúc tôi sắp sửa nổi quạu, bất chợt, một ý nghĩ vụt loé lên trong đầu. Tôi liền giật ngay lấp tập truyện mỏng manh trên tay con bé, xé rách bìa 4 của tập truyện thành nhiều mảnh nhỏ. Bìa 4 của tập truyện là hình một tấm bản đồ thế giới. Tôi bảo con: "Con hãy ngồi ghép lại tấm bản đồ này cho xong đi, rồi mẹ sẽ đọc truyện cho con nghe." Tôi nghĩ, chắc con bé sẽ còn phải loay hoay thật lâu và khoảng thời gian đó cũng đủ để tôi nghỉ ngơi và sẽ không còn cảm thấy mệt mỏi hay căng thẳng gì nữa.
 
Đang nhắm mắt lim dim thả hồn theo tiếng nhạc, bất chợt tôi nghe tiếng con gọi: "Mẹ ơi! Con ghép tấm bản đồ xong rồi! Bây giờ mẹ đọc truyện cho con nghe đi!". Tôi không khỏi ngạc nhiên, không thể hiểu nổi làm cách nào mà con bé có thể ghép tấm bản đồ lại được một cách mau mắn như vậy? Con bé vui vẻ khoe: "Mẹ biết không? Con chỉ cần lật lại mặt sau của tấm bản đồ thôi!." Tôi liền lật mặt sau của tấm bản đồ lên xem, đó chính là gương mặt bé bỏng của con gái tôi; hoá ra, con gái tôi đã vẽ hình ảnh của nó vào mặt sau tấm bản đồ từ trước. Cháu chỉ cần ghép lại khuôn mặt của mình thì khi lật mặt kia lên, cả tấm bản đồ cũng sẽ đồng thời được ghép lại. Đến lúc này, tôi không thể nào còn bực mình gì về con được nữa! Con gái của mình sao mà ngây thơ, hồn nhiên, lại thông minh và đáng yêu quá!
 
Bạn thấy đấy! Khi bạn vui chơi, trò chuyện với con mình, bạn sẽ cảm thấy thế giới này thật kỳ diệu biết bao và mọi phiền muộn sẽ tan biến. Bạn sẽ tự nhận ra rằng, mình thật sai lầm khi lúc nãy mình quá nóng nảy đã lỡ trút giận lên đầu con trẻ.
 
Mỗi người chúng ta luôn phải có trách nhiệm làm cho mọi người trong thế giới này xích lại gần nhau hơn, mà trước hết là những người thân yêu nhất của mình: cha – mẹ, vợ - chồng, con cái, bạn bè,… Mà muốn làm được như vậy, trước hết chúng ta phải biết quên những mệt mỏi của bản thân mình đi, thay đổi thái độ nhìn nhận người khác và làm chủ cảm xúc của mình…  
 
 LẠI THẾ LUYỆN dịch
 (Theo inspire21.com)